Song Diệp: Thiên Cơ Chi Thu Diệp Sơn Trang - Chương 5: Vô Danh
Song Diệp: Thiên Cơ
Chi Thu Diệp Sơn Trang
Chương 5: Vô Danh
“Như ngươi thấy, một cao thủ”. Người kia nói như đúng rồi.
“Nếu như thuận tiện vui lòng báo ra họ tên”. Trương Tân Kiệt
cảnh giác phán đoán tình thế.
“Trương Tân Kiệt”. Thấy Trương Tân Kiệt thay đổi sắc mặt,
người nọ liền nói tiếp, “Đó là không thể. Ta nghe qua một câu nói rất có đạo
lý, gọi là cao thủ vô danh, ta là cao thủ, nên ta đương nhiên gọi là Vô Danh”.
Hiển nhiên vẫn không muốn nói tên, bởi vì người nói câu kiên
chính là một sát thủ, Vô Danh. Trương Tân Kiệt nghĩ, vì khách không mời mà tới
này, rốt cuộc là có mục đích gì, mà người này lại cũng rất nhanh chóng cho hắn
một cái đáp án.
“Nghe nói gần đây Thu Diệp sơn trang có phát thiệp mời quần
hùng tề tựu, muốn tìm thảo dược cứu mạng, ta tuy là không có Ly Hồn Thảo, thế
nhưng lại có một nửa phương pháp phối chế Ly Hồn Thảo”.
“Chỉ có một nửa, vậy ngươi muốn dùng nửa này để đổi lấy lợi
ích gì?”.
“Không không không, không có mục đích, chỉ là kính nhờ
Trương phó thu lưu ta nửa tháng, phải biết là, làm một vị cao thủ, ta trước nay
chưa từng có được cảm giác thỏa mãn ngủ một giấc, mặt khác, Trương phó y thuật
nổi tiếng thiên hạ, nhờ ngài dùng danh tiếng đi Thu Diệp gia trang xem mạch thì
mang ta theo cùng làm hạ nhân xách rương cho ngài”.
Hắn nói ra lời này, lại là cực kỳ thành khẩn nhìn Trương Tân
Kiệt, phảng phất nếu như Trương Tân Kiệt không tín nhiệm hắn, chính là tội ác
tày trời a.
Người này vứt cho trương Tân Kiệt một lựa chọn như vậy lại
khiến hắn lâm vào trầm tư khó hiểu. Thế rồi còn bồi thêm một câu: “Chẳng lẽ
Trương phó sợ sao?”.
Câu nói sau cùng mang ngữ khí vô cùng quen thuộc, vừa đủ để
hắn cảm thấy vô cùng quen tai.
Trương Tân Kiệt do dự lựa chọn, người này lại tiếp tục dùng
côn đánh rắn, làm tu hú chiếm ổ chim khách, Trương Tân Kiệt để hắn đi ngủ ở
phòng khách, thế nhưng người kia lại nói: “Tân Kiệt, ngươi xem, mỗi ngày mặt trời
mọc thì đi làm việc, mặt trời lặn thì ngủ, mà ta thì ngủ cả ngày, hai ta cỡ nào
ăn ý a, không dùng chung một cái giường thì thật sự không thể hiện đủ cảm tình
của chúng ta a”.
Lúc hắn vào phòng Trương Tân Kiệt, cũng không mang theo thứ
gì, vì thế ngay ngày thứ hai khi Trương Tân Kiệt nhìn hắn đang mặc y phục của
mình lắc lư bốn phía, thật không còn lời nào để diển tả.
Trương Tân Kiệt nhìn gian phòng của mình ngổn ngang tứ phía
không thể phục hồi, không thể nhịn được nữa, liền sai hạ nhân thu thập một gian
phòng khác cho chính mình sử dụng, hắn tuy cũng muốn gọi người thu thập luôn
người này, thế nhưng người nọ võ công cao cường, hơn nữa mang theo nhiều dược vật
quỷ dị, mỗi lần sử dụng lại cho mọi kết quả rất khác nhau.
Người này đến cùng là vì sao mang theo nửa phần phương pháp
phối chế Ly Hồn Thảo, yêu cầu muốn mình đưa đi Thu Diệp sơn trang bắt mạch đây?
Một người nghiêm cẩn như Trương Tân Kiệt quả thật không thể
nào khoan dung cho việc mình bị chuyện khó khăn quấy nhiễu mỗi ngày, rồi lại tiễn
không được ôn thần, đành phải bắt đầu cân nhắc xem mình có nên làm cái việc
mình có thể làm kia không.
Người này thân thủ cao như vậy, cho dù là một mình đi Thu Diệp
sơn trang vẫn có thể tự lực thoát ra, tại sao phải nhất định bắt mình đưa đi?
Lẽ nào hắn thật sự là cố nhân của Thu Diệp sơn trang trang
chủ hoặc là kẻ thù, hoặc là vốn dĩ Phản Hồn Hoa độc là chính tay hắn hạ, muốn
đi xác định xem đối phương có thật sự là trúng độc hay không? Hoặc là đã có nửa
phương pháp phối chế, hắn là muốn có một nửa còn lại?
Các loại khả năng bay vòng vòng trong đầu Trương Tân Kiệt,
cuối cùng hắn vẫn quyết định cùng người kia nói chuyện.
“Vô Danh”. Mặc dù biết thừa không phải tên thật của người nọ,
nhưng lúc này cũng chỉ có thể gọi tên như vậy.
“Làm sao? Trương phó nghĩ thông suốt rồi?”.
“Ta có thể mang ngươi cùng đi Thu Diệp sơn trang bắt mạch
cho trang chủ, thế nhưng ta tuyệt đối không cho phép ngươi ở trước mắt ta gây
ra bất kỳ sự cố gì”. Trương Tân Kiệt nói ra suy nghĩ, một lúc lâu lại quyết định,
“Ngươi uống viên thuốc này, nếu như lúc đó tất cả vô sự, ta sẽ đưa ngươi thuốc
giải, nếu ngươi mượn ta gây bất lợi cho Thu Diệp sơn trang, ta sẽ không để
ngươi có thể gây chuyện làm xấu uy danh của Phách Đồ chúng ta”.
“Cũng chỉ là một viên thuốc thôi mà”. Đối phương cười hì hì
nuốt, “Khi nào chúng ta khởi hành đi Thu Diệp sơn trang?”.
“Hai ngày nữa”.
Trương Tân Kiệt nói xong liền trở lại nơi làm việc, liền
không có nghe được câu nói thầm lúc sau của người kia.
“Tân Kiệt tâm bẩn như vậy, thế nhưng mà thuốc cũng không chọn
xong”.
Lúc sự vụ của Phách Đồ không còn nhiều, một lúc nữa liền kết
thúc, Hàn Văn Thanh bỗng hỏi Trương Tân Kiệt.
“Nghe nói chỗ ngươi xuất hiện một cao thủ không rõ lai lịch?”.
“Uhm, xác thực là đúng như vậy”. Trương Tân Kiệt cũng không
kiên kỵ, dù sau cũng là việc bên trong Phách Đồ, Hàn Văn Thanh biết là chuyện
bình thường.
“Ta cùng hắn hẹn hai ngày nữa đi Thu Diệp sơn trang, những
chuyện còn lại, đợi ta về rồi bàn tiếp”.
Nhận xét
Đăng nhận xét